24 10-2019
1722
LƯU BÚT DU HỌC SINH (DHS ĐOÀN PHƯƠNG LINH - Trường Numazu Japan Language College)
Thấp thoáng đã được một năm em học tại Kaizen với biết bao kỉ niệm vui có, buồn có.

Vui là những lúc cùng các bạn, các cô ăn tiệc, vui chơi, trò chuyện. Hơi buồn chỉ là khi bị chép phạt thôi. Nhưng dù thế nào đó cũng là những kỉ niệm đẹp của thanh xuân mình.

Nhớ ngày đầu còn xa lạ còn học ê a bảng chữ cái mà giờ đã bế giảng rồi. Ngày đầu đến lớp lạ từng thầy cô, bạn bè, với cả một ngôn ngữ mới khiến mình đau đầu tận mấy ngày. Các cô ngày đầu có vẻ nghiêm khắc, khó tính nhưng về sau chắc vì độ dễ thương của tụi em nên các cô hiền dịu hẳn ra. Cô Hợp có thể nói cô vừa là cô, là mẹ, là chị của chúng em. Bởi cô không những cho tụi em kiến thức, mà còn là nơi tâm sự, dạy em lẽ phải trong cuộc sống. Với cô Hân thì cô lại cực kì tâm lí. Cô hiểu được sự ngán ngẩm buồn ngủ trong tiết học nên cô luôn tạo niềm vui, với những câu nói đùa khiến tụi em phấn chấn trở lại. Dù tụi em có nghịch đến đâu làm cho 2 cô buồn thì 2 cô cũng không bao giờ giận hay bỏ mặc tụi em và 2 cô vẫn kiên nhẫn dạy bảo. Thật sự em cám ơn hai cô rất nhiều.
Hai cô luôn là những cô giáo dễ thương và yêu quý nhất của chúng em. Các bạn DHS11 mới ngày nào còn xa lạ “bạn bạn, tui tui” mà giờ đã thân nhau như 1 gia đình. Cùng vui chơi, trò chuyện, ăn uống, chia sẻ biết bao nhiêu điều. Sau này chắc sẽ nhớ nhau lắm.

Không quên nhắc đến anh Thanh Sơn và các anh chị bộ phận du học. Các anh chị đã miệt mài chăm chút để chúng em có những bộ hồ sơ đẹp nhất. Cám ơn anh Thanh Sơn với những buổi Oden cho chúng em những kiến thức thực tế giúp ích cho cuộc sống sau này. Từng ngày học ở Kaizen em cảm nhận được sự trưởng thành hơn của chính mình. Về giờ giấc, kỉ luật, cách học, từng lúc nghiêm túc về nề nếp hơn trước. Giờ đã đến lúc chia tay, không thể nào diễn tả được sự biết ơn của chúng em dành cho mọi người.

Giờ đây, ngoài sự cố gắng, nổ lực hơn thì không còn cách nào đền đáp được sự tận tâm của thầy cô, và mọi người. ありがとうございます。。。