20 11-2020
15185
Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2020
"Mấy ai là kẻ không thầy Thế gian thường nói không thầy sao nên"
Với mỗi chúng ta ai cũng đã từng trải quá thời tuổi học trò, có lẽ mái trường chính là nơi in đậm dấu ấn của một thời tuổi trẻ đầy sôi động, bồng bột nhưng bên trong cũng chứa đựng những niềm yêu thương và khát vọng. Nó ôm ắp những kỷ niệm về tình thầy trò, tình bạn bè. Nó còn chắp cánh cho mỗi bản thân chúng ta bước lên một chân trời mới – chân trời trí thức. Mỗi con người khi lớn lên luôn mang những hành trang cũng như dấu ấn riêng của mình khoảng thời gian đẹp nhất trong đời. Và có lẽ chúng ta sẽ không được như ngày hôm này nếu không có nhưng người lái đò dẫn dắt trên những con sông bạt ngàn kiến thức ấy.
 
 
Thầy cô, tuy chỉ là hai từ đơn giản thôi nhưng đối với mỗi chúng ta luôn là những người cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng, tình yêu nghề, yêu học trò đã ngấm sâu vào trong con người. Để đến khi trở thành những người thầy, người cô đã không ngại những khó khăn, vất vả với tấm lòng bao dung dẫn dắt bao thế hệ học trò, dẫn lối những ước mơ thế hệ trẻ có được một tương lai tươi sáng hơn.
 
Mỗi một ngươi thầy cô là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc thì người chiếc đò đưa qua sông ngày nào cũng đến lúc cập bến. Nhưng chiếc đò đó lại không hề dừng lại để nghỉ mà quay sang đón thêm những chuyến khác. Cứ thế suốt bao năm tháng, người chèo đò với bao công sức, tâm huyết chở biết bao nhiêu tri thức, tình cảm gửi gắm vào những lứa học trò qua từng thế hệ. 
 
 
So với cha mẹ nuôi nấng chúng ta khôn lớn, thì chính những người thầy cô là người dìu dắt chúng ta có được những phẩm chất, giá trị để trở thành một con người. Mỗi một người nhà giáo như là người chăm sóc vườn hoa, ươm mầm tưới nước để những bông hóa đó trở nên sáng rực vươn lên bầu trời đối mặt với cuộc sống. Mỗi thầy cô đều có những tính cách, thể hiện tình yêu thương khác nhau nhưng đều xuất phát chung từ tình yêu nghề, yêu học trò và cả sự nhiệt huyết trong con người.
 
 
Trước khi trở thành một người thầy, thì chính người đó cũng đã từng là một người học trò. Ngọn lửa tâm huyết từ những người đi trước truyền những ngọn lửa mãnh liệt cho những lứa thế hệ sau. Mỗi một người sẽ đón nhận những ngọn lửa một cách khác nhau song chắc chắn ngọn lửa đó vẫn đang cháy âm ỉ trong tim của mỗi chúng ta. 
Khi còn bé bản thân học từ ba mẹ, lớn lên học từ những người thầy, đến khi truỏng thành thì cuộc sống là người dạy chúng ta biết cách ứng xử đúng mực. Mỗi một giai đoạn đều có những người thầy, cô truyền cho ta những bài học kinh ngiệm cuộc đời. Khi xưa là thầy dùng phấn viết bảng, ngày nay với những công nghệ hiện đại giúp cho việc giảng dạy trở nên thú vị, tiện lợi hơn. Nhưng cho dù ở thời đại nào, thì tình cảm từ người thầy, cô dành cho những lứa học trò của mình vẫn luôn âm áp tuyệt vời đến vậy.
 
Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần
 
Cám ơn cuộc đời đã cho bản thân chúng ta những trải nghiệm về tuổi học trò với bao niềm yêu thương từ những người bạn bè, thầy cô. Cám ơn những người thầy, người cô đã không ngại những khó khăn, vất vả để có thể dạy những bài học quý báu, những kinh nghiệm xương máu, thắp sáng những ước mơ được bay cao trong tương lai. 
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, xin Kính chúc các thầy cô trường Kaizen Yoshida có thật là nhiều sức khỏe, nhiết huyết cùng niềm yêu nghề sẽ mãi cháy rực trong lòng để có thể truyền những ngọn lửa âm áp, tình yêu thương thắp sáng những chân trời tri thức cho từng lớp thế hệ mai sau.
 
Du học Esuhai-Kaizen